Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

CHƯƠNG 29: ANH BỒI THƯỜNG BẠC BẼO QUÁ ĐẤY

Trình Minh Viễn phớt lờ vẻ mặt thâm trầm của Phó Kình Hiên, lại hỏi tiếp: “Anh cho người mang xoài đến Thiên Thịnh là chuyện gì nữa?”

Phó Kình Hiên nhíu mày: “Tôi không cho người gửi xoài đến Thiên Thịnh.”

Sau khi biết Vu Y Cơ vì chuyện xoài mà mắng chửi Bạch Dương một trận, vẻ mặt Phó Kình Hiên càng nặng nề hơn, anh gọi điện cho trang trại Four Seasons hỏi.

Người phụ trách kiểm tra rồi vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi tổng giám đốc Phó, nhân viên vận chuyển không biết chuyện anh đã ly hôn, cậu ấy tưởng cô Bạch Dương vẫn là vợ anh nên mới gửi xoài tới công ty cô ấy, thật sự xin lỗi.”

Phó Kình Hiên bật loa ngoài nên Trình Minh Viễn ngồi đối diện cũng nghe thấy: “Haiz, Bạch Dương thật thê thảm, bị mẹ anh mắng cho một trận.”

“…” Phó Kình Hiên nhíu mày, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.

Anh không ngờ có người dám chụp trộm mình ở sơn trang Hồng Mai, càng không ngờ vì chuyện giao nhầm xoài mà Vu Y Cơ lại tới Thiên Thịnh tìm Bạch Dương gây chuyện.

Sau khi nhân viên phục vụ mang đồ ăn tới, Phó Kình Hiên hỏi Trình Minh Viễn: “Bạch Dương nói chuyện với người của Du Đồ chưa?”

“Nói rồi, thứ năm Bạch Dương sẽ đến tham quan nhà máy của Du Đồ.”

Trình Minh Viễn còn khen Bạch Dương vài câu: “Tôi cảm thấy dù anh không nói trước với Du Đồ thì với khả năng ăn nói của Bạch Dương, đối phương cũng sẵn sàng giúp cô ấy làm lô hàng ấy. Mặc dù cô ấy mới bước vào thương trường nhưng học rất nhanh, giỏi lắm.”

“Vậy sao?” Phó Kình Hiên chợt cảm thấy không phải anh không biết nhiều về Bạch Dương, mà là anh chưa bao giờ để ý đến cô.

Anh kết hôn với Bạch Dương sáu năm, nhưng trong mắt anh luôn là hình ảnh cô bận rộn ở nhà họ Phó.

Bạch Dương sẽ nấu những bữa cơm ngon chờ anh về nhà ăn, sẽ giúp anh là quần áo, là một người vợ đảm đang.

Không ngờ ngoài việc nhà, Bạch Dương còn rất giỏi ở các khía cạnh khác.

Trình Minh Viễn nhún vai: “Lần sau anh đích thân tới xem thì sẽ biết vợ cũ của anh giỏi thế nào.”

không phải Chúng Tư muốn hợp tác với Thiên Thịnh ư? Sao anh còn giới thiệu Du Đồ cho cô ấy?” Trình Minh Viễn hỏi: “Như vậy cô ấy sẽ nợ Du Đồ một ân tình, sau này chắc chắn Du Đồ

nước ngoài này với Thiên Thịnh đang lung lung sắp đổ mà nói rất quan trọng.” Phó Kình Hiên ăn một miếng cơm, vẻ mặt bình tĩnh: “Chúng Tư làm hàng nước ngoài rất tốt nhưng không bằng Du Đồ, cũng không nổi tiếng bằng Du Đồ. Nếu Thiên

đó sai sai?” Trình Minh Viễn sờ cằm: “Anh Hiên đang khai thác mối quan

không lấy gì cả, nhà cũng không cần, chút

hà: “Nếu tôi là Bạch Dương, sáu năm qua ngày nào cũng bị mẹ anh sai khiến, cho em 3000 tỷ tiền bồi thường cũng

đũa xuống, cầm áo vest trên thành ghế

cửa rời đi rồi hét vọng theo: “Tôi nói sự thật

tiếng đóng

cửa thì dập cửa, dù sao hỏng cửa mình cũng không phải đền.” Trình Minh Viễn nhún vai,

Y Cơ đến Thiên Thịnh làm loạn bị nhân viên Thiên

đanh đá chua ngoa như vậy, còn có người xem đoạn cuối bị chỉnh sửa ác ý rồi cảm thấy Bạch Dương quá đáng, dù thế nào

có người phân tích, Bạch Dương đã sớm cặp kè với người mẫu nam của Công ty giải trí Phạn

thuyết âm mưu lan

đó, cô đang bận xử lý chuyện của công

Đồ chiếm vị trí rất lớn trong ngành công nghiệp của

của Du Đồ, Bạch Dương đi theo ông ta tham quan xưởng, nhìn nhân viên làm hàng nước ngoài, xem sản phẩm của họ, nói chuyện từ lúc ăn trưa

của Du Đồ trên bản hợp đồng,

bắt tay ông chủ Du Đồ: “Lô hàng này đành nhờ bên các ông rồi, sắp đến tết rồi, lúc đó tôi sẽ bảo thư ký

sếp Bạch khách

chối lời mời ăn tối của ông

bay, người bên cạnh bước đi vội vàng, vô tình va phải Bạch Dương, suýt

“Tôi xin lỗi.”

cô nhanh hơn đối phương một bước, nhặt khăn

khách sáo chào hỏi: “Bà Cố, thật trùng

Bình Luận ()

0/255